(Dân trí) - Câu trả lời ngắn gọn gàng là bọn họ không thực thụ biết đúng chuẩn vũ trụ được chế tạo ra ra như thế nào, mang đến dù hầu hết các nhà vật lý thiên văn học có niềm tin rằng vũ trụ bắt đầu bằng vụ nổ Big Bang.

Bạn đang xem: Sự hình thành của vũ trụ


Hàng triệu ngôi sao ra đời trong một ngoài hành tinh ở gần bọn chúng ta. (Ảnh: ESA).

Chúng ta hiểu được mình đang sinh sống và làm việc trong một vũ trụ luôn luôn mở rộng. Điều đó tức là toàn bộ vũ trụ đang càng ngày càng phình to ra, và cũng tức là trong quá khứ ngoài hành tinh của chúng ta nhỏ hơn ngày nay. Tua ngược cuốn băng kia đủ xa, đồ vật lý học cho rằng vũ trụ xưa kia là một trong vật chất tí hon cực nhỏ, một điểm đông quánh vô cùng, một thứ kỳ dị độc nhất.

Hầu hết những nhà đồ dùng lý học cho rằng điểm kỳ quái này đang bung ra trong vụ nổ Big Bang, cơ mà vì tất cả các định lý lẽ vật lý mà chúng ta đã biết phần nhiều bị phá vỡ giữa những điều kiện khắc nghiệt của dải ngân hà thuở sơ khai, yêu cầu thật khó khăn để xác minh điều gì vẫn xảy ra một trong những thời khắc mở màn của vũ trụ.

Đi ngược thời gian

Phần lớn lịch sử dân tộc của vũ trụ lấy điểm xuyết bằng những sự vật tương tự như thời buổi này nhưng bọn chúng ở gần nhau hơn hiện tại nay.

Ví dụ: khi vũ trụ của chúng ta chưa mang lại 380.000 năm tuổi thì đồ sộ của vũ trụ nhỏ dại hơn khoảng tầm 1 triệu lần so với hiện tại nay, và khi ấy vũ trụ có nhiệt độ khoảng 10.000 kelvin (tương đương 9.727 độ C), thừa nóng cùng quá đậm đặc nên nó là một trong những ly tử thể (plasma), tức là một tinh thần của vật hóa học mà các nguyên tử bị xé thành những proton, neutron cùng electron. Tuy vậy, bọn họ cũng bắt gặp ly tử thể trong nhiều trường hợp khác trong không gian và bên trên Trái Đất, vày thế họ hiểu tương đối rõ về cách hoạt động vui chơi của ly tử thể.

Nhưng càng đi ngược thời gian, đồ vật lý học tập càng trở bắt buộc phức tạp. Khi vũ trụ new sinh ra được vài chục phút, nó như một nồi súp đặc gồm những proton, neutron và electron vày cùng một cơ bị tiêu diệt vật lý tinh chỉnh như lý lẽ mà chúng ta áp dụng nhằm hiểu về bom hạt nhân và lò bội phản ứng hạt nhân.

Tuy nhiên, khi chú ý xa không những thế về thời gian sơ sinh không chỉ có vậy của ngoài hành tinh thì phần lớn thứ cực kỳ vô định.

Khi chúng ta cố gắng tò mò vũ trụ ở thời gian nó mới hình thành chưa đầy 1 giây, chúng ta không có định hướng vật lý nào rất có thể áp dụng để phân tích và lý giải cho trường hợp với nhiệt độ và áp suất cực cao cơ mà vũ trụ vừa trải qua. Toàn bộ các lý thuyết vật lý của chúng ta đều bị phá vỡ vạc và họ không đọc được phương thức các hạt, các lực và những trường hoạt động trong những đk đó.

Sinh ra điểm kỳ dị

Các nhà đồ lý học rất có thể lập biểu thiết bị sự cách tân và phát triển của vũ trụ bằng phương pháp sử dụng thuyết kha khá của Einstein, thuyết này kết nối các sự thiết bị của thiên hà với kế hoạch sử co giãn của vũ trụ.

Nhưng kim chỉ nan của Einstein lại có một lỗ hổng bị tiêu diệt người. Nếu họ đi theo thuyết tương đối rộng nhằm đi đến kết luận cuối cùng thì tại một thời khắc hữu hạn trong thừa khứ, toàn bộ vũ trụ của bọn họ bị nhồi nhét vào trong 1 điểm duy nhất, một điểm đậm đặc cực kỳ tận. Nó được gọi là vấn đề kỳ dị Big Bang.

Điểm kỳ dị này hay được coi là "sự khởi đầu" của vũ trụ, dẫu vậy nó trọn vẹn không phải là một trong những sự khởi đầu.

Về phương diện toán học, điểm kỳ dị Big Bang ko nói lên rằng vũ trụ bắt đầu từ đó, mà lại nó nói rằng bản thân thuyết tương đối rộng đã biết thành phá vỡ và mất đi sức khỏe tiên đoán và năng lực giải thích.

Từ lâu, những nhà đồ vật lý học tập đã biết rằng thuyết kha khá rộng không trả chỉnh. Nó không thể lý giải lực lôi kéo ở cường độ cao hoặc quy mô nhỏ, còn gọi là lực cuốn hút lượng tử. Nói phương pháp khác, nhằm hiểu không hề thiếu về đông đảo khoảnh khắc sơ khai thứ nhất của vũ trụ, bọn họ cần đồ dùng lý học tập mới.

Một thắc mắc qua những thế hệ

Điều đáng bi lụy là hiện giờ chúng ta chưa xuất hiện vật lý học đó. Họ có một số triết lý cho lực lôi kéo lượng tử, như là lý thuyết dây và lực lôi cuốn lượng tử vòng, nhưng mà những định hướng này vẫn không được cách tân và phát triển đầy đủ, đề xuất chưa thể nói đến việc xem sét chúng.

Nhưng nếu một trong các hai định hướng đó đúng thì chúng ta có thể biết những điều thú vị về thiên hà sơ khai.

Nếu lực thu hút lượng tử vòng đúng thì điểm kỳ lạ được sửa chữa bằng một đoạn không khí - thời hạn có size hữu hạn; còn nếu kim chỉ nan dây đúng thì ngoài trái đất của bọn họ bắt nguồn xuất phát điểm từ một "cảnh quan" của những vũ trụ khả dĩ. Cũng có thể Big Bang chỉ mãi mãi như một trong vô số nhiều vũ trụ vẫn thường xuyên nhân lên trong một không gian đa vũ trụ. Chỉ bao giờ có được những tân tiến xa không dừng lại ở đó về đồ dùng lý lý thuyết thì họ mới giải đáp được và thoát ra khỏi sự tù mù về những phát minh giả định này.

Nhưng cũng còn một vụ việc khác: bạn có thể không lúc nào biết được tại sao của vụ nổ Big Bang. Trong số những khoảnh khắc trước tiên của nó, trong cả những quan niệm của họ về thời gian và ko gian cũng bị phá vỡ. Ở đồ sộ đó, các khái niệm thông thường mà bọn họ vẫn đọc được, như là "bắt đầu" với "trước đó", lại trở nên không còn ý nghĩa.

Trong phần nhiều lịch sử của bọn chúng ta, những nhà khoa học chủ yếu tin rằng thiên hà là vĩnh cửu cùng không chũm đổi. Aristotle, một triết học tập gia nổi tiếng, vào rứa kỷ thứ bốn trước Công nguyên đã xác định rằng nhân loại không có mở màn hay kết thúc. Tuy thế quan đặc điểm đó cũng vấp phải những chỉ trích từ niềm tin rằng vũ trụ bao gồm sự khởi đầu.

Phần lớn các tác phẩm của Aristotle đã trở nên mất trong vòng bảy nạm kỷ, chúng bắt đầu được phục sinh vào cố gắng kỷ thiết bị mười ba. Kế tiếp quan điểm “vũ trụ vĩnh cửu” thống trị đa số khoa học cho đến đầu núm kỷ XIX.

Sự kẻ thống trị của quan điểm trên đã khiến cho Albert Einstein giới thiệu điều mà lại ông xem là sai lầm lớn nhất trong sự nghiệp của mình. Ngay sau khoản thời gian ông đã phát triển thuyết tương đối tổng quát lác (khoảng năm 1915), Alexander Friedmann, một đơn vị toán học bạn Nga, vẫn giải những phương trình của Einstein cho toàn cục vũ trụ (đây được xem như phiên bạn dạng đầu tiên của triết lý Big Bang), cho thấy rằng các phương trình đó có nghĩa là vũ trụ vẫn giãn nở.

Nếu điều đó là đúng, thì ngoài trái đất hẳn đã co giãn từ một ở đâu đó, có nghĩa là nó có thời gian khởi đầu, vày đó, nó chẳng thể là vĩnh cửu. Einstein tiếp đến đã sửa đổi các phương trình của chính mình để chúng bộc lộ vũ trụ là tĩnh và vĩnh cửu.

Năm 1929, Edwin Hubble, một đơn vị thiên văn học tập tại Viện technology California, sẽ phát hiện ra: ngoài hành tinh thực sự vẫn giãn nở. Einstein tiếp nối đã vứt đi các sửa đổi và quay lại với các phương trình lúc đầu ông tìm hiểu ra.

Nhưng chính vì trung thành với cách nhìn vũ trụ vĩnh cửu, ông đã bỏ qua việc nghiên cứu giữa những khám phá lớn số 1 trong ngoài trái đất học: chính là sự giãn nở của vũ trụ. Từ thời khắc đó, khoa học cho rằng vũ trụ của chúng ta có điểm mở màn và các nhà khoa học bắt đầu tập trung vào kim chỉ nan Big Bang.

Sơ đồ tiến hóa của sự tạo ra vũ trụ từ Vụ nổ lớn phía bên trái - cho hiện tại. (Cherkash / Public Domain)

Kinh thánh ngay từ đầu đã nói, “Ban đầu, Chúa đã tạo nên ra...”. Họ luôn luôn nói rằng vũ trụ gồm khởi đầu. Vậy, chúng ta hãy xem gần như gì khoa học đã tìm hiểu về biện pháp sinh ra vũ trụ, tiếp nối đối chiếu với đông đảo gì được viết trong khiếp thánh về sự việc hình thành của vũ trụ.

Xem thêm: Some Và Any Là Gì? Cách Dùng Some Và Any Trong Câu Hỏi Some Và Any Là Gì

Sự trí tuệ sáng tạo từ các thành phần cơ bản

Chúng ta vẫn biết, các thành phần cơ bản nhất tạo nên vũ trụ bằng cách liên tục phân tách vật chất cho tới khi lộ diện các hạt cần yếu chia nhỏ dại hơn được nữa. Đó là những hạt cơ bản, chẳng hạn như electron. Để có tác dụng điều này, bọn họ đã sản xuất ra máy gia tốc hạt và khiến các phân tử va chạm tới nhau theo tốc độ gần bằng vận tốc ánh sáng, tiếp đến phân tích hiệu quả thu được.

Việc phá vỡ những hạt không chỉ có thu được phần đông hạt mới, nó cũng cung cấp cho những nhà thứ lý mai dong về liên tưởng giữa các hạt, trường đoản cú đó hỗ trợ hiểu biết sâu sắc hơn về những lực cơ bản và định chính sách tự nhiên. Họ phát hiện proton được tạo thành thành từ cha hạt quark, và tin tưởng rằng đó là các hạt cơ bản. Tuy nhiên gần đây, trên CERN (Tổ chức phân tích hạt nhân châu Âu), máy tốc độ hạt lớn (LHC) đang được sử dụng để search kiếm boson Higgs, một hạt cơ phiên bản khác nhưng mà trước kia chỉ bao gồm giả thuyết.

*
các sự kiện xuất hiện Higgs boson vào va va giữa những proton tại LHC. Sự kiện xảy ra nhiều độc nhất trong phân tách CMS là việc phân rã hạt Higgs thành hai photon - mặt đường màu đá quý đứt đường nét và những khối màu xanh da trời lá cây. Sự kiện tỷ lệ xảy ra thấp hơn trong thử nghiệm ATLAS là phân tử Higgs phân tan thành tư muon - những vết color đỏ. (Cteirmn / CC BY-SA 3.0 )

Tại sao bao gồm hai phân tử quark, một electron, v.v.? Và vì sao các công năng của chúng, ví dụ điển hình như khối lượng và năng lượng điện tích, có những giá trị nắm thể? Đáp án ngắn gọn mang lại các câu hỏi trên là họ không biết; kia chỉ đơn giản là rất nhiều gì bọn họ thu được khi phá vỡ vật chất.

Khi chúng ta nhìn lên bầu trời đêm, họ không chỉ đang chiêm ngưỡng những ngôi sao lấp lánh và hồ hết hành tinh phạt sáng, mà họ thực sự đang nhìn về quá khứ. Ánh sáng nên mất một khoảng thời hạn nào đó nhằm đi cho mắt của chúng ta, tuy nhiên thông thường họ không phân biệt điều này. Tốc độ ánh sáng khoảng 300.000 km/s, bởi vậy khi họ nhìn vào phương diện trời, chúng ta sẽ nhận được ánh sáng phát ra từ nó khoảng tám phút trước đó. Nếu mặt trời bất thần tắt, trong khoảng thời gian tám phút chúng ta sẽ ngần ngừ rằng nó đã tắt.

Khi chúng ta nhìn vào các ngôi sao sáng hoặc thiên hà khác, họ thấy ánh nắng được phát ra từ bỏ chúng chắc rằng cách trên đây năm năm, một trăm năm trước, hoặc một tỷ năm trước. Mỗi đồ thể trên khung trời đêm mà bọn họ đang thấy là hình hình ảnh của nó ở một thời điểm nào đó trong thừa khứ, mỗi vật dụng thể bao gồm thời điểm khác nhau tùy ở trong vào khoảng cách từ bọn chúng ta. Bởi vậy, khi chúng ta nhìn vào vũ trụ, hình như chúng ta đang chú ý thấy các bức hình ảnh mà những phần của bọn chúng có thời điểm khác nhau: Trái khu đất thì ở hiện tại, mặt trời ở thời gian tám phút trước, trung chổ chính giữa của thiên hà ở thời khắc 26.000 năm về trước, v.v. Ngày nay, cùng với Kính viễn vọng không gian Hubble, chúng ta có thể thấy ánh nắng ở thời gian mười ba tỷ năm trước, hết sức gần cùng với thời điểm mở màn của vũ trụ.

Hubble đang tiến hành sứ mệnh lắp thêm hai (Ảnh: Wikipedia)

Các công ty khoa học nghiên cứu vũ trụ áp dụng cả hai bí quyết tiếp cận sau: cách thứ nhất là bọn họ phân tách bóc vật chất để tò mò các hạt với lực cơ bạn dạng của tự nhiên, phương pháp thứ nhị là họ chú ý vào các ngôi sao sáng và thiên hà sau đó ghép bọn chúng lại thành một bức tranh về vũ trụ các thời điểm. Phối hợp các công dụng của hai phương pháp này, bọn họ thu được đọc biết về câu hỏi vũ trụ hình thành ra làm sao và hiện thời ra sao, cùng họ tóm gọn các kiến thức này bên dưới dạng toán học điện thoại tư vấn là lý thuyết Big Bang.

Sự sáng tạo và kim chỉ nan Big Bang

Tuy nhiên, khi sử dụng định hướng Big Bang nhằm ngoại suy ngược thời gian, họ không thể nhận được chính xác thời khắc khởi đầu nhưng mà chỉ có thể thu được thời gian gần như mở màn của Vũ trụ. Như nhà thứ lý và tác giả Brian Greene giải thích trong cuốn sách hút khách nhất của mình: “Lý thuyết Big Bang mô tả quy trình tiến hóa ngoài hành tinh từ một trong những phần nhỏ của giây sau thời điểm bắt đầu của vũ trụ, dẫu vậy nó không nói gì về thời điểm thời gian bằng không”; vị đó, “chúng ta vẫn chệch khỏi mục đích thuở đầu là khám phá về sự bước đầu của thời gian”.

Nói bắt lại, khoa học bao gồm hiểu biết to lớn về sự phát triển của dải ngân hà từ một phần nhỏ giây sau thời gian khởi đầu. Nhưng nó lần khần vũ trụ mở màn như gắng nào, tức là thời gian và không khí đã lộ diện như cụ nào, cũng không cho thấy thêm tại sao những lực của tự nhiên là như vậy, hoặc tại sao các hạt cơ bạn dạng có những thuộc tính nhưng ta vẫn biết. Nhiều lời giải khác nhau đã được đề xuất, ví dụ như có nhiều vũ trụ, nhưng không có lời giải nào đạt được sự đồng thuận khoa học hoặc hoàn toàn có thể kiểm hội chứng được.

Tuy nhiên, có một sự đọc biết nhận định rằng vũ trụ tới từ “hư không”. Nhưng theo phong cách hiểu này, thường thì lỗi không thực ra vẫn mang ý nghĩa sâu sắc là một vật dụng gì đó, tối thiểu là không gian và lực hấp dẫn. Thông thường, “hư không” này ám chỉ là chân ko lượng tử, là trạng thái siêu sớm của vũ trụ trong phần đầu của giây đầu tiên, lúc vũ trụ nóng với đậm đặc cho nỗi những hạt cơ phiên bản không thể tồn tại. Mặc dù nhiên, theo sự hiểu biết ngày nay về “trạng thái chân không”, tốt chân ko lượng tử, thì đó không phải là một không khí trống trơn.

*
Ảnh minh họa sự sinh sản thành vũ trụ tự chân ko lượng tử (Ảnh: Pixabay)

Cơ học tập lượng tử nhận định rằng một tâm trạng chân ko chứa các sóng điện từ và các hạt sinh diệt liên tục. Cơ mà chân không lượng tử trên thời điểm mở màn vũ trụ, thời gian, không gian, các định công cụ vật lý và những hạt phần đông tồn tại. Mặc dù nhiên, những hạt không tồn tại như các thực thể đồ vật lý chính vì ở nhiệt độ cao như vậy, ngay lúc chúng xuất hiện, bọn chúng sẽ trở thành năng lượng, có nghĩa là chúng là những hạt ảo.

Do những hạt vật lý giỏi hạt thực không có mặt, buộc phải tại đó trong khi không tất cả gì. Cơ mà trong thực tế, hầu hết thứ quan trọng để tạo nên dựng vũ trụ đang tồn tại. Khi vũ trụ giãn nở và nguội đi, những hạt vật lý đó lộ diện và tồn tại; cuối cùng, các ngôi sao sáng và vũ trụ ra đời.

Nếu nghiên cứu một cách kỹ lưỡng, gớm Thánh thực chất cũng cho bọn họ biết vũ trụ đã tạo ra như chũm nào. Trong mẫu đầu tiên, tởm Thánh bảo rằng vũ trụ tạo nên từ hư không. Từ được sử dụng trong tiếng bởi vì Thái là bara, có nghĩa là tạo thành từ hư không. Trong khiếp thánh, lỗi không tức là không bao gồm gì, không tồn tại thời gian, không tồn tại không gian, không có các lực tự nhiên, không tồn tại các phân tử cơ bản. Theo Sách sáng sủa Thế, thời gian ban đầu, Thiên Chúa tạo thành vũ trụ từ lỗi không.

Chân không thường được nhắc trong công nghệ được ám chỉ vào Sách Sáng chũm 1: 2: “Đất không tồn tại hình dạng và trống không, trơn tối bao trùm mặt vực”. Không tồn tại hình dạng với trống ko được có mang rất giống với chân ko lượng tử, đó là trạng thái của đồ chất lúc đầu của thiên hà mà không có được dạng tiềm năng hoặc hữu hình (như các hạt ảo trong khoa học) cùng ở vào trạng thái lếu láo loạn.

Nhưng theo Sách Sáng chũm vũ trụ đang phát triển như thế nào và tại sao cách thức khoa học mang lại phép chúng ta hiểu mọi thứ trừ thời điểm khởi đầu?

Có buộc phải Sách Sáng nuốm cho ta giải thích về sự sáng tạo?

Khi đọc sách Sáng Thế, chúng ta phải nhận ra hai điều. Một là toàn cục chương đầu tiên của Sách sáng sủa thế, biểu đạt sự sáng tạo ra nạm giới, được thuật lại chưa hẳn bởi Thiên Chúa với thương hiệu Yahweh, mà vị Thiên Chúa tên là Elokim, có nghĩa là “Chủ nhân của tất cả các lực lượng” - hay có thể gọi Ngài là Sáng núm Chủ. Điều này chính vì từ nơi bắt đầu là el, có nghĩa là sức mạnh. Phần thiết bị hai của tên là hem/him, tức là “chúng sinh”, sinh hoạt đây có nghĩa là tất cả những sức mạnh khác. Vày vậy, Elokim tức là “sức to gan trên toàn bộ các sức mạnh khác”.

Nói giải pháp khác, Thiên Chúa Elokim không chỉ là là Đấng sinh sản Hóa, cơ mà Ngài còn là người sở hữu của tất cả các lực lượng tự nhiên trong vũ trụ. Vị vậy, Sách Sáng núm nói với bọn họ rằng Chúa chọn ngừng toàn bộ sự trí tuệ sáng tạo bằng các hành vi trong từ bỏ nhiên. Trong khiếp Thánh tường thuật, Ngài đã tạo nên tự nhiên ngay lập tức từ đầu, cùng Ngài hoàn toàn có thể đã tạo nên vũ trụ bằng phép màu, nhưng nắm vào đó, Ngài vẫn tuân theo các quy hình thức tự nhiên.

*
Sách Sáng thế cho chúng ta biết Thiên Chúa là người chủ của tất cả các lực lượng và sáng tạo ra vũ trụ. (Ảnh: Pixabay)

Điểm sản phẩm hai chúng ta cần rứa được là phần nhiều các hành động sáng chế tạo ra trong Sách Sáng vắt là phần đa gì họ sẽ call là làm ra, nghĩa là mang thứ nào đó và trở thành nó thành vật dụng khác. Ví dụ, trường đoản cú hydro cùng heli, phương diện trời đã được gia công ra; giống như cách thông thường ta xuất xắc làm, đem gỗ và đinh và tạo sự một cái ghế. Điều này tức là phần phệ các hành động trong Sách Sáng chũm liên quan đến việc lấy thiết bị gì đó, tạo nên sự thứ khác và thực hiện điều này tuân theo các quy hiện tượng tự nhiên.

Đây chính xác là những gì khoa học hướng tới: quan cạnh bên một trang bị gì đó biến hóa và giải thích sự biến đổi bằng bằng các quy lao lý tự nhiên. Do vậy, với tất cả những hành động đó, khoa học sẽ có được một lời lý giải hoàn toàn từ nhiên. Tại sao? cũng chính vì Thiên Chúa đã chọn ẩn mình trong tự nhiên và làm cho toàn bộ những hành vi này diễn ra một biện pháp tự nhiên.

Những vẫn đang còn ba trường vừa lòng ngoại lệ, một là Thiên Chúa hành động theo quy luật tự nhiên và thoải mái nhưng tại thời điểm mở màn không phải xuất phát từ một cái gì đó tồn trên sẵn bao gồm mà từ hỏng không. Nhị sự khiếu nại còn lại là sự việc xuất hiện của sự việc sống.

Sự khiếu nại vũ trụ tự “không” sinh ra “có” xảy ra tại những lần bắt đầu: tại thời điểm khởi đầu, Thiên Chúa đã chế tạo vũ trụ từ hư không. Với sự kiện này sẽ không thể được hiểu theo phương thức khoa học bởi vì theo định nghĩa, nó không tương quan đến ngẫu nhiên vật hóa học nào.

Nói cầm lại, kỹ thuật và ghê thánh gật đầu rằng vũ trụ lộ diện thông qua cách thức tự nhiên: các lực trường đoản cú nhiên chức năng lên các hạt theo thời gian, hình thành toàn bộ các cấu trúc chúng ta thấy, bao hàm cả khía cạnh trời và hành tinh của bọn chúng ta. Mặc dù nhiên, ghê thánh khẳng định rằng, khoảnh khắc đầu tiên mà không gian, lực và các hạt xuất hiện, ko thể phân tích và lý giải được bằng cách thức khoa học. Đó là một hành động từ hư không. Cho tới nay, khoa học không tồn tại lời phân tích và lý giải cho sự mở màn này cũng giống như lý do nguyên nhân các lực với hạt cơ bạn dạng là như vậy.

Kinh thánh còn ra đi hơn, nó cung cấp một hệ số phần trăm và mốc thời gian chính xác, cụ thể cho phép họ so sánh thời gian của những sự khiếu nại (như sự khởi đầu, sự xuất hiện thêm của khía cạnh trời, v.v.) với những đo đạc khoa học. Cùng sự tương xứng này vẫn xảy ra trong tầm sai số đến phép. Tuy nhiên, phân tích kia nằm quanh đó phạm vi của bài viết này, tuy nhiên nó được bàn bạc kỹ hơn trong cuốn sách bắt đầu của tôi, Đồng hồ ghê Thánh: Những kín chưa được đề cập về mối tương tác giữa thiên hà và nhân loại với chiến lược của Thiên Chúa .

Truyền thuyết thần túng của ghê thánh cũng phân tích và lý giải về sự bắt đầu đã xảy ra như vậy nào, cùng lời lý giải này siêu giống với số đông gì khoa học đã gửi ra: Thiên Chúa chú ý thấy toàn bộ thời gian trong nháy mắt, gần như thứ được lên planer xung quanh con số sáu cùng bảy. Tuy thế đây chưa phải là thời hạn vật lý như chúng ta biết; đó là một lắp thêm tự hoặc danh sách những sự kiện chưa được lên lịch.

Tiếp theo, Thiên Chúa đã rút ánh nắng vô tận của mình, chỉ để lại một phần dư bé dại gọi là “khoảng trống”, để cho phép Sự sáng sủa tạo. Khoảng trống này, chính là không gian vật lý, có thể mở rộng kích cỡ và chứa nhiều loại vật hóa học “có một sức khỏe tiềm năng mà lại từ đó tạo ra vạn vật” (giống như chân không lượng tử nói phần trên).

Khi bọn họ tập trung vào hầu hết gì chúng ta có thể quan gần cạnh và đo lường về ngoài trái đất của chúng ta, kinh thánh và kỹ thuật rất phù hợp với nhau.

Bài viết này sẽ được đưa thể từ một chương có trong cuốn sách Đồng hồ gớm Thánh: Những bí mật chưa được nhắc về mối liên hệ giữa vũ trụ và thế giới với chiến lược của Thiên Chúa của người sáng tác Daniel Friedmann, tất cả sẵn trên Amazon.

Bạn tất cả thể tìm hiểu thêm về cuốn sách này và các tựa sách khác của các tác trả tại website http://www.danielfriedmannbooks.ca/.